Đọc những câu chuyện mà tác giả Minh Nhật sẽ kể em nghe trong “CHẮC GÌ TA ĐÃ YÊU NHAU”, em sẽ hiểu ra rằng:
có những lần em ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ, không phải là để rạch ròi phân bua đúng – sai chuyện cũ, hay hờn trách oán hận người xưa.
Nếu chẳng đủ thương nhau ta chắc gì đã nắm tay nhau được từng ấy tháng năm?
Nếu chẳng đủ vì nhau ta chắc gì đã dành được cho nhau những cái ôm chặt đến vậy, những cái hôn sâu đến thế?
Chỉ là một hôm, em nhìn lại.
Em nhìn lại, sau cùng, là để biết ơnBởi dù là yêu, là thương, hay chỉ là một thoáng trái tim trót cảm nắng, thì điều quan trọng nhất vẫn là người đã khiến tim em rung lên. Những xúc cảm đa dạng thành hình trong em, giúp em mạnh mẽ, trưởng thành hơn mỗi ngày. Vì thế, có thể không chắc chúng ta đã yêu nhau. Nhưng chắc chắn, chúng ta cần biết ơn nhau, vì đã là một điểm nối trong đời, dù ngắn ngủi hay dài lâu.
Tôi chỉ mong em đọc cuốn sách này để một mai gặp lại người, em sẽ thôi hỏi:
Ngày ấy… anh có thật yêu em không?
top of page

bottom of page